Nguyễn Vũ Hà My, Nguyễn Phương Anh, Nguyễn Ngọc Thái Hà, Lê Bùi Hương Giang
Sinh viên K62 CLC Kinh tế đối ngoại – Viện Kinh tế & Kinh doanh quốc tế
Trường Đại học Ngoại thương, Hà Nội, Việt Nam
Vũ Huyền Phương
Giảng viên Viện Kinh tế & Kinh doanh quốc tế
Trường Đại học Ngoại thương, Hà Nội, Việt Nam
Tóm tắt
Trong bối cảnh chuyển đổi số và hội nhập kinh tế sâu rộng, các quốc gia ASEAN ngày càng chú trọng phát triển thương mại điện tử và kinh tế số thông qua các hiệp định thương mại tự do (FTA). Hiệp định Thương mại Tự do ASEAN – Trung Quốc (ACFTA) đã trải qua nhiều lần nâng cấp, với phiên bản mới nhất, ACFTA 3.0 nhấn mạnh hợp tác kinh tế số và phát triển bền vững. Đồng thời, Con đường Tơ lụa Số (DSR) của Trung Quốc – một phần của Sáng kiến Vành đai và Con đường (BRI) – đang dần mở rộng kết nối số trong khu vực. Nghiên cứu này phân tích tác động của DSR đối với nền kinh tế số của ASEAN, đồng thời đánh giá tiềm năng tích hợp DSR vào các giao thức nâng cấp tiếp theo của ACFTA 3.0 nhằm cân bằng lợi ích kinh tế với an ninh dữ liệu và quyền công nghệ. Kết quả nghiên cứu cho thấy, mặc dù DSR mang lại nhiều cơ hội tiềm năng, nhưng cũng tiềm ẩn rủi ro phụ thuộc công nghệ. Do đó, ASEAN cần áp dụng các chiến lược đàm phán và chính sách quản lý phù hợp để đảm bảo tăng trưởng kinh tế số bền vững. Cuối cùng, nghiên cứu đề xuất một số biện pháp nhằm tối ưu hóa hợp tác ASEAN – Trung Quốc trong lĩnh vực kinh tế số.
Từ khóa: ACFTA 3.0, Con đường Tơ lụa Số, ASEAN, kinh tế số, thương mại điện tử.
Abstract
In the context of digital transformation and thorough economic integration, ASEAN countries increasingly focus on developing e-commerce and the digital economy through free trade agreements (FTAs). The ASEAN-China Free Trade Agreement (ACFTA) has undergone multiple upgrades, with its latest version, ACFTA 3.0, emphasizing digital economic cooperation and sustainable development. Meanwhile, China’s Digital Silk Road (DSR), as part of the Belt and Road Initiative, is expanding digital connectivity across the region. This study analyzes the impact of DSR on ASEAN’s digital economy while evaluating the potential integration of DSR into further ACFTA 3.0 upgrade protocols to balance economic benefits with data security and technological sovereignty. The findings indicate that while DSR presents significant opportunities, it also poses risks of technological dependence. Therefore, ASEAN must adopt strategic negotiation approaches and regulatory policies to ensure sustainable digital economic growth. Finally, the study proposes several measures to optimize ASEAN-China cooperation in the digital economy.
Keywords: ACFTA 3.0, Digital Silk Road, ASEAN, digital economy, e-commerce.